Chính lúc đánh mất anh, thì sự thật trong em hiểu ra
Chỉ là do riêng em cố gắng giữ người
Và luôn níu kéo giấc mơ nửa vời
Rồi anh ra đi, là điều tất nhiên, em hiểu...
Em phải mất rất lâu, chờ cho cơn đau trong em ngủ sâu
Em vẫn mong nơi chốn ấy,
Anh tìm được một hạnh phúc tốt hơn với em
Rồi chợt hôm nay, từ nơi phương ấy anh quay về đây
Về đi anh hỡi, em đã quên, em đã hết yêu anh rồi
Vì nỗi đau ngày ấy anh dành cho em
Đã khiến lòng em nát tan.
Thời gian cứ thê, phai mờ đi
Em cũng đã quên được anh
Trở về như ngày xưa là chuyện chẳng thế
Em đã không còn yêu anh.