“ Em nhớ anh bên lòng như nước trôi theo dòng
Chiều mây chiều mênh mông
Người đâu người nhớ mong
Anh đã đi xa xăm để em thương nhớ thương ngàn năm
Người đi giấc mơ xa nhau rồi
Tình phôi pha như gió mây chiều trôi
Người đi cách xa nhau rồi
Tình xưa như giấc mơ còn đâu ”
Em đã nợ anh khúc dân ca cho đến bây giờ
Anh vẫn chờ em tiếng yêu anh từ khi biết nhau
Ngày xưa bên em anh hay thường nói
Thương em vì em thích dân ca
Yêu em nhiều trong áo bà ba
Câu hát ngày xưa khúc dân ca em đã quên rồi
Con nước đầy vơi bến sông buồn mình anh nhớ em
Tình yêu thơ ngây trong anh còn mãi
Đêm thở dài điệu lý tương tư
Sông trăng buồn ai nhớ ai quên
Chờ em một khúc dân ca
Bao nhiêu chờ đợi mặn nồng bấy nhiêu
Chờ trông người cũ nơi nao
Sao em không hát vài câu quê tình
Anh vẫn chờ em khúc dân ca điệu lý duyên tình.
Anh vẫn chờ em dưới trăng thanh ngàn sao sáng xanh.
Tình duyên đôi ta qua câu hò lý
Em bây giờ chim sáo bay xa,
Riêng anh buồn ôm khúc sầu ca.