Tôi thương miền quêNhớ hoàng hôn trên đất xưaNghe . . . tiếng tiêu mơ màng chiều hèTôi yêu người xưaÁo nâu hương duyên thật thàĐời . . . mặn nồng hồng lên đôi má Nhưng thôi giờ đâyNắng tàn phai trên khóm treBao . . . áng mây bên trời mịt mờThương ai nhạt môiMắt sâu lắng như đêm dàiĐời . . . cần lau khoác lên mình trai
Hoàng hôn phai nắngChân trời xa vắngCòn . . . đâu tiếng tiêu buông Chiều tà mênh mangThoáng bên đồi nươngCó . . . tiếng ai thở than Tôi thương làng xưaMái nghèo không manh liếp cheTia . . . nắng phai màu ngoài đầu hèTôi thương miền quêKhóm tre xác xơ tiêu điềuNgười . . . buồn u uất ôm tình sâu.