Thôi xin đừng trách sáo sang sông nghe đau lòng nhau quá người ơi, gió
buồn gió thổi ngoài sông mưa đêm tái tê trong lòng, bao mơ ước ngày bên
nhau tan theo nắng mưa bể dâu, anh ơi em còn gì đâu.
Khi ân tình đã rẽ hai nơi như tim mình như xé làm đôi, mắt bồn ướt mặn
bờ môi nghe như bão giông trong lòng, sông sâu bến đời đục trong bay qua
gió ưa mùa đông anh ơi thôi đừng chờ mong.
ĐK: Kể lại chuyện xưa bên mái tranh làng quê xóm nghèo, có anh hẹn hò
lòng ngây thơ bối rối đêm thâu. Kể lại chuyện xưa nghe nao nao cái thuở
ban đầu, yêu anh biết bao lòng mơ ước mãi không rời nhau. Để rồi mùa lên
con nước dâng tràn lên xóm nghèo, lúa khoai trên đồng buồn trôi theo
nước mắt xót xa thương đời mẹ cha bao năm qua lâm cảnh cơ hàn. Ôm bao
nỗi buồn chiều mưa ấy sáo sang sông rồi.
Sáo bay, sáo bay sang sông một chiều mưa buồn mênh mông, có ai đứng trông như người tình cũ ngơ ngác bờ sông
Sáo ơi, sáo ơi bay xa ruộng đồng bỏ bài ca xưa, để trong gió mưa tiếng lòng ai hát như tiếng người thương...