Sáng anh phải dậy sơm, nấu cơm, rửa chén quét nhà.
Đâu sướng như người ta, ngủ khò tới trưa mới thức.
Mọi người đâu ai biết, khen anh sao thật đảm đan,
Nào biết phía sau lưng, anh cười mà mặt buồn hiu.
Có bao người như anh không muốn em phải đụng tay,
Dù bất kỳ chuyện chi, okay để anh lảnh hết.
Chìu em chìu hết mức, không để thiếu thốn điều chi,
Chỉ cần một điều thôi, em hãy yêu anh suốt đời.
Vì anh là osin của em, em suy nghĩ và nhìn xem,
Anh có bao giờ tùm tem, bởi anh yêu em nhiều lấm.
Vì anh là osin dể thương, sụt mất mấy ký chỉ còn sương,
Anh sẽ cho em tựa hương, mình mãi bên nhau suốt đời.
[Lần 2]
Sáng anh phải dậy sơm, nấu cơm, rửa chén quét nhà.
Đâu sướng như người ta, ngủ khò tới trưa mới thức.
Mọi người đâu ai biết, khen anh sao thật đảm đan,
Nào biết phía sau lưng, anh cười mà mặt buồn hiu.
Có bao người như anh không muốn em phải đụng tay,
Dù bất kỳ chuyện chi, okay để anh lảnh hết.
Chìu em chìu hết mức, không để thiếu thốn điều chi,
Chỉ cần một điều thôi, em hãy yêu anh suốt đời.
Vì anh là osin của em, em suy nghĩ và nhìn xem,
Anh có bao giờ tùm tem, bởi anh yêu em nhiều lấm.
Vì anh là osin dể thương, sụt mất mấy ký chỉ còn sương,
Anh sẽ cho em tựa hương, mình mãi bên nhau suốt đời.
Vì anh là osin của em, em suy nghĩ và nhìn xem,
Anh có bao giờ tùm tem, bởi anh yêu em nhiều lấm.
Vì anh là osin dể thương, sụt mất mấy ký chỉ còn sương,
Anh sẽ cho em tựa hương, mình mãi tung tăng phố phường.