Em tôi đang lang thang trên từng con phố vắng
Em tôi luôn mong sao có một bữa cơm ngon
Em tôi lê đôi chân tìm một vì sao sáng
Sẽ dẫn lối cho em đến mặt trời bình yên.
Đôi khi em gục ngã nhưng em vẫn cứ tin
Sẽ có lúc em biết đến được từ “i” “a”
Trăng trên cao là mẹ, cha là mặt đất kia
Đôi mi em rưng rưng, giữa cuộc đời xa hoa.
Cuộc sống với em tôi dường như là trang giấy trắng
Vấy bẩn bởi dòng người vẫn cứ bon chen nơi thành đô
Dẫu sáng cũng như đêm trên tay em là chiếc nón
Chiếc nón của em vẫn trông chờ một tình thương.
[ĐK:]
Dòng đời vẫn trôi đi đâu nào biết
Một mái ấm đơn sơ là điều ước quá ư xa vời
Của cậu nhóc lang thang
Vẫn cố bước đi trong màn đêm.
Này cậu nhóc kia ơi xin đừng khóc
Hãy lau nước mắt em bằng cả trái tim yêu chân thành
Hãy nắm lấy tay em và xoá tan đi màn đêm
Trong lòng em!!!