Sáng tác: Khánh Đơn
Đường anh đi đã vắng bước chân của em lâu rồi
Mà sao anh vẫn chưa thể nào nguôi nỗi nhớ người
Thời gian trôi anh vẫn sống anh vẫn luôn tươi cười
Nhưng trong lòng chưa bao giờ có niềm vui.
Nhiều anh đã cố gắng quên để yêu 1 người
Rồi nhận ra ở bên cạnh ai anh vẫn nhớ người
Vậy nên thôi anh sẽ sống như ngày ta chưa gặp
Ngày mà em chưa lấy đi của anh nụ cười.
[ĐK:]
Nụ cười ấy hôm nay trên môi vẫn như vậy
Mà người ơi nước mắt chảy ngược vào lòng
Đã qua bao mùa đông mà tim anh lại không
Không thể yêu ai khác để quên em.
Thà ngày đó lúc thấy nhau 2 ta bước đi qua vô tình
Đừng nhìn nhau với ánh mắt quá ngọt ngào
Tưởng yêu nhau đậm sâu, ngờ đâu yêu không được lâu
Em ra đi để tim anh 1 khối sầu.