Có lẽ hôm nay cũng là lần sau cuối, Một lần sau cuối anh mất em trong vòng tay. Có lẽ khi xưa, ta đã quá vô tư, Lòng cứ ngỡ em yêu ta không đổi thay nên ta mới đâu ngờ.
Cho đến hôm nay lòng bàng hoàng chua xót, Vì em đã muốn xây giấc mơ giữa dòng đời. Kiếp sống xa hoa không đơn giản đâu em, Đời đâu như em hay mơ trong giấc mơ xưa bên anh em vẫn thường mơ ?
Đành cho em ra đi khi người đã muốn ra đi. Còn anh đau nơi đây xin người hãy nhớ một lời. Đằng sau đôi chân đi, bao cạm bẫy đang chờ ai chạy theo những giấc mộng vàng son
Giờ anh nghe thêm đau khi giọt nước mắt em rơi, Nhìn em như bông hoa lụy tàn cuốn theo dòng đời. Ngày xưa ta yêu nhau ai nào muốn như vậy đâu. Mà sao em ra đi để đánh đổi cuộc tình ta bằng những giấc mộng phù du.