Trong đêm hiu quạnh cơn gió thoáng qua
Mùa đông rét căm lạnh run đôi vai gầy
Phía xa mịt mờ màn đêm sao hắt hiu
Gợi nhớ những ký ức ngày qua.
Cô đơn một mình riêng anh với anh
Lời yêu tiếng thương em đã mang đi xa rồi
Để anh một mình lạnh giá đôi vòng tay
Tìm đâu hơi ấm đã vụt bay.
[ĐK:]
Người đã mang đi những giây phút ngọt ngào
Mang theo yêu dấu với mộng mơ ngày nào
Đoạn đường hôm nay có bao điều hạnh phúc
Đoạn đường hôm nay lạnh giá đôi vòng tay.
Ngày đó nơi đây yêu thương đã bắt đầu
Và chính nơi đây ta đã rời xa nhau
Vẫn một mùa đông nhưng hai dòng cảm xúc
Cũng mùa đông đó nhưng nước mắt thay cho nụ cười.