Đêm trắng, con đường vắng
Mình em lang thang dưới ánh trăng
Vài lần tự nhủ không được khóc thầm
Người Sài Gòn bận lắm chẳng ai dỗ dành đâu
Em biết tháng ngày sẽ dần trôi qua mau những chuyến xe
Chỉ còn em thôi nơi này vẫn đợi
Đặt tay lên tim hình anh vẫn đây
Hạt mưa kia rơi để nối đất với trời
Còn tình yêu thương sẽ nối em vào anh
Dù rằng hình bóng ấy sao còn xa vời vợi Đoạn đường yêu thương ta đã bước em vẫn đợi
Cuộc đời quá ngắn những nỗi nhớ quá dài
Tình yêu trao anh mãi mãi không hề phai
Từng năm tháng ấy trở lại như lúc ấy
Lòng em sẽ rất vui khi được sống vì anh