Anh đưa tay ra để cố vuốt ve khuôn mặt em thật xinh đẹp ,
Mà nào ngờ chạm vào là khói sương tan , tan biến bay mất nơi đâu .
Chợt giật mình choàng tỉnh cơn mơ , anh thức trong nỗi u buồn thờ ơ .
Cố nghĩ mãi lý do để anh có thể tiếp tục giữ những yêu thương này .
Anh đã lựa chọn việc phải ra đi hay tìm một mảnh ghép của đôi ta , giữa ngàn rạn nứt đã
nhạt nhoà , để tìm một lối ra .
Và nhìn lại từng dòng tin nhắn viết mãi hôm qua , nhưng giư~ đó chẳng gửi đi xa , anh
làm sao để nói ra anh đã biết hết rằng là :
( Có lẽ ) em đã trao tình yêu cho một người nữa bao lâu nay , giấu đi những yêu thương
kia sâu trong những ngày đôi ta xa cách .
( Có lẽ ) anh ngu ngơ thật thà , nhưng anh cũng biết được những gì đổi thay trong đôi mắt
em khi nhìn anh chẳng còn yêu thương , mà chỉ có những dối lừa .
Chorus 2 :
( Chẳng lẽ ) anh trôi theo những lời mà em vẫn muốn anh phải tin ? Phải cho em thêm cơ
hội để tìm ra ai sẽ bên cạnh em sau này ,
( Chẳng lẽ ) anh phải im lặng thêm để lòng tin vỡ tan nữa sao ? Sẽ không , anh không thể
nào đem tình yêu của mình ra , để đánh đổi những dối lừa .