Khi con đường một mình, hai hàng cây nhớ gió
Khi con trăng một mình, trăng soi hồn sáng tỏ
Khi ngọn đèn một mình, đèn trông hoài mắt đỏ
Khi trái tim một mình, nhịp tim rung điệu buồn
Một mình một mình em lạc lõng giữa trời đêm
Một mình lay lất, gót xuân rơi trên đường
Một mình một mình, cho niềm nhớ lan vào đêm
Nhìn về phương anh, lòng nhói đau âm thầm
Một mình một mình, em lạnh lẽo trong màn đêm
Một mình em khóc cháy khô trên môi hường
Một mình một mình, nghe giọt đắng lan vào tim
Nhìn về phương anh, mòn mõi những đêm buồn
Khi đôi môi một mình, môi buồn như chiếc lá
Khi đôi tay một mình, tay mơ vùng tóc xõa
Mắt ngóng trông một mình mắt trăng màn đi ngũ
Khi trái tim một mình, nhịp tim rung điệu buồn