bao năm đó, em vẫn một mình
bao năm đó, em vẫn ngại ngùng
mà em nghĩ mình sống tốt
và em nghĩ mình sống vui
đôi khi em ngỡ em chẳng một mình
và đôi khi em ngỡ cô đơn là bạn mình
và cuộc đời chỉ là vài ba trang giấy
vẽ nguệnh ngoạc vài chiếc lá cây
sao không đến bên em cạnh đây cười nụ thơ ngây
sao không đến bên em cạnh đây nắm chặt đôi tay
sao không ghé mắt trong vài giây để em thấy anh
anh làm sao... anh thế nào ?
đã quen cô đơn rồi !
quen sống thế này thôi !
quen ngắm nhìn anh trong khoảng cách quá xa xôi...
đã quen cô đơn rồi !
quen chỉ mỗi mình thôi !
nhưng anh đừng xa nhé... để em luôn thấy...