Buồn vào hồn không tên,thức giấc nửa đêm nhớ chuyện xưa vào đời. Đường
phố vắng đêm nao quen 1 người,mà yêu thương chót chao nhau chọn lời. Để
rồi làm sao quên,biết tên người quen , biết nẻo đi đường về. Và có biết
đêm nào ta hẹn hò,để tâm tư nhưng x đêm ngủ không yên.
Nửa đêm lạnh qua tim,giữa đường phố hoa đèn. Có người mãi đi tìm,một
người không hẹn đến, mà tiếp bước buồn thêm. Tiếc thay hoài không thôi,
phố đã vắng thưa rồi. Biết rằng chắng duyên thường, để người không gặp
nữa,về nối giấc mơ xưa.
Ngày buồn dài lê thê,có hôm chợt nghe gió lạnh đâu tìm về. Làm rét mướt
qua song len vào hồn,làm khô môi biết bao nhiêu lần rồi. Đời còn nhiều
bâng khuâng,có ai vì thương góp nhặt tâm tình này. Người giúp đến cố
nhận mua nụ cười,và xin ghi kí niệm một đêm thôi.