Mùa Đông mang giá lạnh để con tim hiu quạnh.
Mùa Đông như như vây kín em.
Phút cuối anh xa rời nói không nên lời.
Chỉ thấy rưng rưng lệ rơi.
Về đâu những kỉ niệm dường như đã đắm chìm vào tận sâu trong đáy tim.
Vì em đã lỡ lầm để anh phải âm thầm.
Để mãi yêu trong lặng câm.
Tuyết vẫn rơi đầy phủ kín những tháng ngày mình đã có nhau nơi này.
Tìm lại chút ấm trong lòng để thấy những hy vọng.
Người hỡi em vẫn luôn chờ mong.
Dù đến suốt cuộc đời tình mãi chẳng đổi dời.
Mộng ước mãi không thay lời.
Một lần ta mất nhau để lại muôn nỗi đau.
Người hỡi quay về bên em… nhé anh….