Liên Khúc Ngô Thụy Miên Bàn tay năm ngón em vẫn kiêu saVẫn tóc mây bay má môi hồng thấmGót bước nhẹ vương ý thơTình yêu nào vương mắt ngọcMơ ước vẫn chưa phai nhòa Và một lần thôi xin mắt em cayXin hết đi hoang những chiều buồn sayVà xin rằng mưa vẫn bayTình yêu nầy dâng mắt ngọcSon phấn xin đừng ướt mi ... Chiều buồn mưa bay, gió layMột mình cô đơn bước chân âm thầmVà tình yêu vẫn nhớ nhung trong lòngMộng mơ giăng kín nét mơi Thiên Thần... Nhạc chiều lang thang rũ sayTừng hạt mưa rơi khóc trên cung đànRượu nồng ai say ngất ngây vì nhớVà tình yêu đó xin ngừng bước chân... Lặng nghe xa vắng nghe tiếng cô liêuTôi vẫn đi hoang những chiều buồn sayTình yêu đành thôi ước mơTìm quên bằng men ý nhạc,Duyên ước xin đành kiếp sau...Nghe trong biển sóng có mùa thu trở về hôm qua Lang thang một bóng mỗi mình em cùng giọt mưa sa Anh bên trời vắng làm sao biết đời như lá gầy Anh vui ngày nắng làm sao hay tình như khói mây Nghe trong biển sóng có lời ca tự tình bao la Cho mưa và nắng cuốn mình đi để tình trôi xa Tay em còn ấm bờ môi thắm tình chưa xóa nhòa Người yêu hỡi em cố quên thôi Mà hỏi lòng sao mãi chơi vơi Bao nhiêu mộng ước có tan theo cùng ngày tháng Bao nhiêu tình ái có chết trong cơn mê dài Em vẫn mong chờ vẫn nhớ thiết tha đầy vơi Anh có bao giờ tiếc nuối xót xa một thời Nghe trong biển sóng có niềm vui nụ cười hôm qua Sao mưa lạnh giá buốt bờ vai tạ từ phôi pha Xin cho lần cuối nụ hôn dỗi vòng tay rã rời Người yêu hỡi Anh đã xa xôi Để một đời Em nhớ khôn nguôi