Chuyến đò định mệnh, một buổi chiều tan tác đìu hiu.
Dòng sông quê đó nay không còn như những chiều qua, xóm nhỏ buồn hiu bao
niềm đau tan nát trong lòng, bởi con xa me, thương tiếc sầu nổi buồn
trào dâng.
Ai ngờ con đò chiều theo bước về đâu.
Ai xuôi đôi mắt mẹ dắm lệ từ ly.
Nước sông, nổi cơn bão bùng, từng con song cao, sống dậy kinh hoàng.
Tiếng người gọi nhau nghe thảm sầu tan tác lòng đau.
Dòng sông cuốn trôi đang gieo mình giận nổi đau thương.
Tiếng kêu, út Khem đâu rồi, thằng Nam ở đâu, bám lấy tay Thầy, các em đâu rồi còn nghe tiếng gọi Thầy không?
Thôi rồi, nước sông vô tình cuốn trôi đi rồi bao mái đầu tóc vẫn còn xanh.
Má em bây giờ đang mong chờ con trẻ về chưa, từ ly tan tác con không về đâu nữa mẹ ơi.
Chuyến đò chiều nay đành nhẫn tâm cướp mất con rồi, than con bay giờ theo con đò chìm dưới sông sâu.