Thà đừng biết, thà đừng quen, thà đừng yêu. Thà đừng hẹn ước cho hôm nay
đau khổ nhiều. Buồn về cành lá tuyết rơi rơi sầu đông. Anh nơi phương
xa biết mấy mùa vắng bóng. Người đừng hứa, tình nào quên, tình nào hận
sâu. Tội nghiệp tình tôi ngu ngơ lạc lối nguyện cầu. Dẫu mai sau anh đi
dâu về đâu, khi xót xa hãy về đây nương náu. Từng ngày từng tháng đuối
mắt theo bước chân anh, trong bóng đêm cuộc đời em nhận ra lầm lỗi. Giật
mình giờ đã dấu yêu ấy xa rồi.Ai thay em phương trời cùng người em
thương yêu.Buồn nào về biết giá buốt tận đáy tâm hồn, ngẩn ngơ cánh hoa
anh đào em mong anh nhiều lắm. Đợi chờ mùa đông sao anh mãi không quay
về,con đường xa não nề, ngày dài quá lê thê.
( Anh! nếu giờ đây tôi đã thoát u mê,anh có về. Anh! nếu giờ đây anh không hạnh phúc nơi đâu)