Chẳng biết từ khi nào nữa, và chẳng biết vì sao lại thế. trong khoảnh
khắc nào đó, anh lại nghĩ về em. Đừng hỏi anh 1 câu gì nữa và lặng yên
để anh ngắm nhìn. em cười trông hiền lắm, hãy cứ như vậy đi em.... Rồi
anh cũng đã biết, đã biết được một lý do ! rằng từ lâu anh ko, ko yêu ai
nhiều hơn thế, rồi anh thấy ấm áp, mỗi lúc được ở bên em, anh chỉ muốn
thời gian... như ngừng trôi đi.....
ĐK:
Hãy để anh được nhớ và cho anh quan tâm về em, bao muộn phiền suy tư,
xua tan khi có em... Đến 1 lúc nào đó, trong lòng em thấy buồn, hãy tựa
vào vai anh, rồi em sẽ thấy vui thôi.. Tin Anh Đi.......