Lòng buồn héo hắt giấc nào an
Thương mẹ cha sớm mong con yên bề gia thất
Bấy lâu vắng đi tiếng cười
Những khi mối mai ngỏ lời
Con gật đầu là mẹ cha sướng vui
Tâm tư ngổn ngang rối bời.
[ĐK:]
Người ơi có hay chăng ở nơi quê nhà
Em lo lắng ngóng trông
Ba năm đã ba năm rồi
Quen phồn hoa đô hội người quên lối về.
Bờ sông bến nước cô liêu
Gió bấc lạnh lùng đò thưa khách đìu hiu
Bến xưa vẫn chờ vẫn đợi không đổi dời.
Nghe được tin anh về xóm thôn
Nước mắt rưng rưng nghẹn ngào
Mừng ngày vui trùng lai
Cho trúc mai kết thành đôi như ước thề.
Đâu ngờ lòng người đổi thay
Bao nhớ thương bao mong chờ
Hoài công như dòng nước trôi
Anh đã nên duyên rồi
Chua xót những lời đầu môi
Cay đắng thay cuộc đời
Son sắt để rồi mình lẻ loi.