Lời bài hát: Lk Hoa Sứ Nhà Nàng

--- Hoa Sứ Nhà Nàng ---
Sáng Tác: Hoàng Phương
Đêm đêm ngửi mùi hương, mùi hoa sứ nhà nàng
Hương nồng hoa tình ái, đậm đà đây đó gọi tên
Nhà nàng cách gần bên, giàn hoa sứ quanh tường
Nhìn sang trộm nhớ thương thầm, mơ ngày mai lứa đôi.
Hôm qua mẹ bảo tôi, nhờ hoa sứ nhà nàng
Ướp trà thơm đãi khách họ hàng cô bác đều khen
Nhờ nàng hái giùm tôi, màu hoa thắm chưa tàn
Nụ hoa còn giữ nhuỵ vàng, chắc nàng hiểu tình tôi.
[ĐK:]
Nhưng đêm trở sầu, em bước qua cầu
Cuộc tình tan theo bể dâu, biết chăng ngày sau
Khi ngõ về gần nhau, tình yêu đã vội phai maù.
Đêm đêm ngửi mùi hương, mùi hoa sứ bẽ bàng
Hoa tình yêu rụng vỡ một trời tim tím thở than
Nhà nàng với nhà tôi tình thân thiết vô vàng
Làm sao nàng nỡ phụ phàng, để tình tôi dở dang.
--- Hoa Mười Giờ ---
Sáng Tác: Đài Phương Trang
1. Hôm chia tay chiều chủ nhật
Anh bảo rằng tuần sau anh đến
Hái một nụ hoa xinh xinh màu tim tím
Anh cài lên mái tóc thề.
Rồi hẹn tuần sau
Khi hoa mười giờ nở
Anh sẽ đến thăm em
Em trông chờ từng phút
Bao đêm rồi không ngủ
Mong đến ngày được gặp anh.
Bao trông mong chiều chủ nhật
Đã đến rồi, trời sao không nắng
Chỉ sợ trời mưa cho anh ngại không tới
Để mình em đếm đông dài.
Ngập ngừng thật lâu
Khi em chọn áo tím
Xưa anh nói anh yêu
Em xin mẹ ra phố
Mẹ vui cười khẽ nói
"Con gái mẹ thật là xinh."
[ĐK:]
Đây công viên chốn hẹn hò
Chứng kiến bao lời thề
Tình yêu vừa lên ngôi
Xưa, anh hay nói đã yêu
Luôn một lòng chung thuỷ
Dù đời vẫn đổi thay.
Nhưng sao nay quá mười giờ
Hoa tím đã nở rồi
Mà sao anh không đến
Cho em luôn ngóng chờ anh
Âu lo từng giây phút
Lệ buồn hoen ướt mi.
2. Em bơ vơ quay trở về
Qua phố chợ, chợt nghe tiếng sét
Nổ sầm bên tai
Khi em chợt trông thấy
Anh cùng ai bước chung đường.
Người đẹp của anh
Bên anh màu áo tím
Sao nghe quá chua cay
Em thương phận con gái
Như hoa mười giờ nở
Chỉ đẹp giây phút ban đầu.
--- Hoa Tím Lục Bình ---
Sáng Tác: Đặng Hữu Phúc
Có một loài hoa buồn trôi lững lờ
Theo nước hững hờ xuôi mãi về đâu
Vẫn trôi trôi chẳng hết sầu
Nên loài hoa ấy đượm màu tím thương.
Có một loài hoa vừa trôi vừa nở
Em lấy chồng rồi anh ở vậy thôi
Nữa mai thương đứng nhớ ngồi
Biết loài hoa ấy vừa trôi vừa buồn.
Loài hoa ấy lục bình loài hoa ấy đời em
Dòng sông nỡ vô tình chở hoa về bến mới
Loài hoa ấy lục bình loài hoa ấy đời em
Tình yêu ấy âm thầm niềm đau cũng lặng câm.
Anh ơi sao không nói lời nào
Cho em ru thành lời ca dao
Nở chi hoa tím lục bình
Trôi chi trôi giữa dòng tình đôi ta.
--- Hoài Thu ---
Sáng Tác: Văn Trí
1. Mùa thu năm ấy
Trên đường đến miền cao nguyên
Đà Lạt núi rừng thâm xuyên
Tháp ngàn nước bạc thiên nhiên.
Chạnh lòng tôi thấy
Lá vàng rơi nhẹ say mơ
Trong rừng thu đẹp nên thơ
Trên trời đàn chim bơ vơ.
Mùa thu năm nay
Tôi lại thấy lòng lâng lâng
Khi nhịp bước nhẹ đôi chân
Trong rừng vắng lặng bâng khuâng.
Bầy nai ngơ ngác
Lá vàng rơi đầy miên man
Trên bờ cỏ rộng thênh thang
Nghe mùa thu đi ngỡ ngàng.
[ĐK:]
Đoá hoa phù dung trắng xoá
Ngàn cây hiu hắt tiếng nhạc
Mảnh linh hồn tôi thu nay
Là linh hồn tôi thu nào.
Nắng đây vẫn là nắng ấm
Mùa thu thương nhớ mơ màng
Gió thu về đây mơn man
Hồ thu xanh biếc tràn lan.
2. Đồi thông vi vút
Nghe chừng lá động muôn phương
Đà Lạt những chiều mây vương
Có mùa thu vàng dâng hương.
Nhịp chân ai đấy
Hay là gió thoảng xa xôi
Có nàng rung động tim tôi
Hay là dư âm thu rồi.
--- Chuyện Tình Hoa Lưu Ly ---
Chuyện lâu lắm tôi có yêu một người
Trên xứ lạnh hoa đào
Tuổi tròn đôi mươi em mang tên dòng suối
Tiếng hát ru lòng người.
Và thuở ấy em thích hoa lưu ly
Tôi đi tìm màu tím hoa lưu ly
Nhưng đâu ngờ màu hoa tím lưu ly
Là hoa nước mắt khóc tình chuyện tình hoa lưu ly.
Ngày tình yêu tan vỡ cách ngăn đôi bờ
Em lặng lẽ ra đi nơi phương trời vạn lý
Bỏ màu tím lưu ly với người tình si
Mà chẳng nói năn gì.
Trời Đà Lạt sáng mưa giăng chiều sương phủ trắng
Và có đôi lần buồn xuôi gót chân tôi về phố Duy Tân
Mong tìm lại hương cố nhân.
Một loài hoa se kết duyên tơ hồng
Cay đắng dở dang rồi
Giọt buồn trong tim hoa lưu ly màu tím
Đã tím cả cuộc đời.
Người yêu hỡi em có nghe hay chăng
Thương tóc bạc lời sám hối ăn năn
Tuy không thành tình yêu cũng lăm ly
Đặt tên cho khúc hát chuyện tình hoa lưu ly.

--- Chuyện Tình Hoa Muống Biển ---
Sáng Tác: Hoàng Phương
Anh đến thăm em mùa vui bên biển
Nụ hoa muống biển rung rinh rung rinh
Chao sóng vỗ về chào em chào em
Làn gió mát ru, triền sóng hát ca
Hải âu tung trời đùa, cá tôm theo thuyền về
Anh kể chuyện tình về biển em nghe.
Thuở loài người có tên trước biển
Và không ai gọi biển như bây giờ
Có chàng trai tên biển
Cùng yêu thương cô muống chân tình
Biển mải mê bơi tìm luồng cá
Con nước vô tình cuốn biển trôi xa.
Muống âu sầu rồi chết bên bờ
Đời gọi tên từ đó loài hoa, loài hoa muống biển
Đời gọi tên từ đó
Bông hoa trắng xinh xinh, nhuỵ hoa buồn tim tím
Mùa xuân không về phố bao giờ!
Để đêm đêm nghe biển thức vọng về.
--- Nỗi Buồn Hoa Phượng ---
Sáng Tác: Thanh Sơn
1. Mỗi năm đến hè lòng man mác buồn
Chín mươi ngày qua chứa chan tình thương
Ngày mai xa cách hai đứa hai nơi
Phút gần gũi nhau mất rồi
Tạ từ là hết người ơi!
Tiếng ve nức nở buồn hơn tiếng lòng
Biết ai còn nhớ đến ân tình không
Ðường xưa in bóng hai đứa nay đâu
Những chiều hẹn nhau lúc đầu
Giờ như nước trôi qua cầu.
[ĐK:]
Giã biệt bạn lòng ơi
Thôi nay xa cách rồi
Kỷ niệm mình xin nhớ mãi
Buồn riêng một mình ai
Chờ mong từng đêm gối chiếc
Mối u hoài này ai có hay.
2. Nếu ai đã từng nhặt hoa thấy buồn
Cảm thông được nỗi vắng xa người thương
Màu hoa phượng thắm như máu con tim
Mỗi lần hè thêm kỷ niệm
Người xưa biết đâu mà tìm.