Không gian cô đơn riêng mình anh, chỉ anh với anh, khi em xa rời. Không gian như lặng im với anh bởi vì người ra đi khuất nơi chốn nào, đợi chờ bóng dáng em trở về, nhưng sao bóng em xa dần xa, giọt nước mắt anh lại rơi, khóc cho tình đó, trong chờ bóng xa xôi.
Mong em yên vui bên người ta, dù anh ở đây cô đơn bao ngày, lang thang nơi ngày xưa chúng ta, đã 1 thời bên nhau ấm êm tháng ngày. Và vòng tay xiết tay thật chặt trao nhau những môi hôn nồng say, nồng ấm giữa đêm ngàn sao, mà cớ sao người nỡ, quay mặt bước ra đi.
Chẳng còn những phút ấm áp ta đã từng trao, người bước vội trong đêm tối tâm, còn mỗi mình anh trong gió sương, khóc cho bao kỉ niệm đã trôi qua, giọt lệ anh rơi trên hàng mi.
Dù đã biết sẽ mãi em chẳng quay về đây, mà cứ đợi mong em suốt đêm, đừng để lòng anh thêm đớn đau, hãy cho anh 1 lần nữa bên em, đừng để tim anh càng buồn đau, vì em đã mãi xa….