Trong vườn khuya lẻ loi nhớ em
Trong chiều mưa khóc thương một mình
Cuộc tình mà ngày xưa cứ vun dầy
Bây giờ tan thành như khói mây.
Con đường khuya đã che khuất lối về
Con đường xưa đã xa vời vợi
Từng chiều buồn lòng anh cứ nhớ về
Em đã quên nụ hôn lúc xưa.
Ngồi đây nhớ đến ký ức anh và em
Chiếc khăn đã thấm ướt nước mắt xa rời
Ngồi đây viết tiếp những lá thư gửi trao em
Vẫn mong em sẽ quay về đây bên anh.
Ngồi đây bỗng thấy nước mắt rơi hòa cơn mưa
Anh nhói lòng vì những lời em đã hứa
Lăng im nhớ đến những phút giây thần tiên hôm nào
Vẫn mong em chớ quên nụ hôn khi xưa.