Một mình nhìn những đứa bé,
vội vả như cánh chim bay hoài không lối về
Một mình giữa giữa đời bao dòng xoáy đen tối chờ đón em trong cuộc đời nhiều dối dang
Đã có những lúc trong giấc mơ em nhủ thầm
Mẹ tôi là ai cha tôi la ai để nay tôi chơi vơi giữa đời
Nào ai biết trước số phận kẻ lang thang mồ côi
Quanh năm mang nỗi cô đơn từng đêm
Bơ vơ giữa đời sống không gia đình, em như con thuyền không bờ bến.
Mỗi khi gió rét tràn về cuốn quanh bao màng đêm
Thân em co ro vời ước mơ được ấp ôm
Vui bên gia đình biết đến mái trường
Ai sẽ yêu thương những đứa bé sống kiếp đơn côi.