Bài Hát: Muộn Phiền
Cô đơn ngày trôi mãi riêng tôi nơi này
Với bóng tối trên tường in hằn
Và mỗi đêm mình tôi lắng nghe đêm ru tôi
Ru tôi ngủ quên niềm riêng
Để bình minh lên cho tôi ôm ấp những nỗi vui
Vắng lặng mà tôi thấy sao tôi như đang là
Ngã lòng vì sao hỡi tôi
Chẳng phải mất chỉ ngã lòng một thoáng chốc mà thôi
Dẫu là hôm nay người yên lặng
Người hãy ở lại và rồi người sẽ biết rằng còn đây trong tôi muộn phiền
Chẳng phải mất chỉ ngã lòng một thoáng chốc mà thôi
Dẫu là hôm nay người yên lặng
Thì đến một ngày người rồi sẽ biết thương thôi và nhớ đến tôi hôm nay
Tôi mình tôi vẫn cô đơn giữa bao người nói với tôi những điều rất lạ
Và chính tôi tự biết xung quanh nhưng vẫn nghĩ chơi vậy
Nghe thị phi từ bao người tôi bỗng thấy xung quanh cho tôi càng thêm muộn phiền
Và tôi ngồi đây nghĩ suy mông lung bao ngày
Thế rồi lạc trong chính tôi
Chẳng phải mất chỉ ngã lòng một thoáng chốc mà thôi
Dẫu là hôm nay người yên lặng
Người hãy ở lại và rồi người sẽ biết rằng còn đây trong tôi muộn phiền
Chẳng phải mất chỉ ngã lòng một thoáng chốc mà thôi
Dẫu là hôm nay người yên lặng
Thì đến một ngày người rồi sẽ biết thương thôi và nhớ đến tôi hôm nay
Tôi nhủ tôi từ trong giấc mộng
Đến với tôi như trong giấc mơ
Đến lúc quá khứ xưa về tim tôi
Sẽ dẫn bước tôi đi thật xa