Cuộc sống cứ thế tiếp diễn có mấy lúc nghĩ đến ai
Thời gian trôi nhanh không ngưng biết đến bao giờ
Và tôi u mê trong đêm tìm nơi đâu chính tôi
Về phía ánh sáng héo hắt chìm trong sắc hương quanh mình
Độc thoại cùng mỗi tiếng chân chùn vô thức
Nhìn lại chỉ Tôi với Tôi
dừng bước sao mệt nhoài
Từng kỉ niệm như vụn nát và nhạt nhòa
Mà tôi nào có biết tại sao
Tại sao mình tôi với tôi đứng 1 mình thật lẻ loi
Nhận ra mình trong lúc xưa bên bao hình dung đang tiếp nối trong tâm trí tôi
Và tôi dường như chết lặng thoáng giây
Thật xa lạ với chính mình khi tôi giờ đây đã đánh mất đi bao tháng năm của đời tôi !!!!