Dòng Hương Giang đêm thu trắng sáng, ánh trăng gió đưa mơn man, mà giọng hò ai khắc khoải bến Vân Lâu. Như nuối tiếc, như nhớ mong, rằng ai lỗi hẹn đêm rằm?
Chừ ai mang trăng tôi rao bán, để cho áng mây chơi vơi, mà sầu vương trĩu nặng ánh trăng buông. Như vết xước trong khoảng không, nhói đau ơ ơ ơ tình trăng.
Trăng ơi ! ru nữa đi (ơ ớ ơ hò) mối tình say. Chừ ai xui trăng khuyết trăng gầy, trăng gầy mà trăng treo. Trăng treo lưng chừng sông lẻ bóng, sao nỡ hái trăng đem bán cho đành lòng.
Trăng thương ai, trăng nhớ ai (ơ ớ ơ hò) trăng chờ ai? Người say trăng đêm ấy bây chừ, bây chừ về nơi mô? Sao ai không cùng trăng soi bóng, để trăng buồn, trăng buồn trăng khuyết, trăng khuyết nửa vầng trăng.