Chợt tỉnh giấc, chỉ là giấc mơ mà thôi. Oh oh... Người đời bảo tôi là giấc mơ thì khó thành hiện thực. Oh oh oh oh oh oh oh... Và như thế, vùi trong những giấc mơ Mệt nhọc thân tôi cứ sống trong cõi mơ hồ Tôi luôn hỏi vì sao, người tôi luôn mong được gần Và điều tôi luôn mong được xảy ra, cứ trôi hoài trong mơ Tôi nghi ngờ bản thân tôi, hay tôi là kẻ quá hoài vọng Dường như cuộc sống cuộc sống, chẳng ai giống như tôi Rồi một ngày kia chợt nhận ra Mình tôi đã không tuyệt vọng Người tôi mong đã một lần tới Và trao tiếng nói cho tôi Để xua tôi qua nghi ngờ Người đó cũng giống như tôi Có khi giấc mơ một ngày sẽ biến thành thật