Giữa rì rào ngàn thông
Bồng bềnh sương bồng bềnh nỗi nhớ
Nắng nhuộm vàng vila nhà cổ
Dáng ai thấp thoáng chiều ta
Câu tình ca bên đồi ai hát
Du dương dịu dàng làm sao
Thông gật gù trong chiều lảng bảng
Ta mơ hồ nghe gió cuốn về đâu
Giờ này giá như có e
Sẽ không còn băng giá
Đà Lạt vẫn mờ sương giăng
Cây phương quanh hồ tím ngắt
Mimoza vàng lối quen
Như kẻ si tình đắm đuối
Ta ngẩn ngơ không muốn quay về