Ôi Trái Tim Chỉ Biết Yêu Người
Từ khi cách xa, lòng anh nuối tiếc tháng năm mặn nồng, từng giọt cay đắng rơi sâu vào lòng, đời dần khô héo sau lần đưa tiễn. Từ khi rán quên, vì anh vẫn biết rán quên là còn, còn yêu em mãi tháng năm dần mòn, ôi trái tim chỉ biết yêu người...
Một khi biết vui, là khi trái tim thấm thêm nỗi buồn, nhiều khi bóng đêm chiếm ta kín hồn, dòng thơ cũ đẫm men tình yêu. Nhìn xem lá rơi, được lôi cuốn theo giữa cơn lốc đời, tình ta đứt dây xếp trong ý trời, mình xa cách giữa muôn trùng khơi.
Đ.K: Ta vẫn yêu nhưng gần nhau chẳng được, môi héo như sa mạc mong giọt tình, và hai ta ôm lấy xót xa thôi, vẫn nhớ thương nhau đến cuối cuộc đời. Trong giấc mơ yêu thật sâu thật gần, ta đã yêu nhau ngàn muôn vạn lần, tìm yêu nhau trong đêm tối... muôn đời.
Từ khi mới yêu nào ta đâu biết sẽ yêu thật nhiều, nào ta đâu biết sẽ đau thật nhiều, nào ai đâu biết đau vì yêu nhau. Trời ban trái tim, để yêu yêu mãi không bao giờ ngừng, vì tim sẽ đứng khi yêu chẳng còn, ôi trái tim chỉ biết yêu người...
Và khi trái ngang, tình theo chúng ta đá xóay cơn lốc đời, đành xa cách nhau dẫy yêu rã rời, niềm đau dấu sâu hơn biển khơi. Dù xa cách nhau, từ trong rất sâu vẫn luôn réo nhau, chờ nhau kiếp sau sẽ luôn có nhau, định mệnh đã xếp ta gần nhau...
(Đ.K....)
D� có tiếc nuối cũng đã xa nhau nên cầu mong đời nhau sẽ được bình an, dù vẫn nhớ thương nhau, vẫn ngóng trông nhau suốt đời... Dẫu có nhức nhối rét buốt con tim, nhưng đời ta tựa như chiếc lá mà thôi, đời đưa ta nổi trôi, định mệnh không đổi thay em hỡi...