Dòng sông in bóng con đò,
ru hời bao khúc dân ca.
Từng đêm nghe sóng xô bờ,
như lời mẹ ru ngày tháng.
Ngày anh qua bến sông này,
em là cô gái đôi mươi.
Tình như con sáo xa bầy,
bay về nơi chốn xa xôi.
Như con sông trôi xa
còn nhớ quê nhà.
Ai qua sông,
qua sông còn nhớ con đò,
nhớ khói lam chiều,
giọng hò bên lũy tre xưa.
Trong đêm mưa sông xưa
lặng lẽ câu hò.
Anh qua sông,
anh không còn nhớ con đò,
dưới mái tranh nghèo,
mẹ già thao thức năm canh.
Bao năm qua,
anh đi đời có đâu ngờ,
em gái quê nhà
còn chờ trên bến sông xưa.