Đêm trôi qua bình yên, ngày mai biết sẽ bình yên?
Nhìn chặng đường còn dài phía trước…
Thấy chông gai mệt nhoài quanh đây, với bao muộn phiền đâu đây
Nghe tưởng như thời gian đã khiến mình buông xuôi.
Mang theo bao lời ca, về nơi tương lai còn xa, điều gì đợi chờ mình phía trước?
Cố đi tiếp mong những yêu thương, hàn gắn đi những đau thương
Dù cho cứ đi một mình thôi…
Rồi ngày qua ngày cô đơn, những lúc tôi buồn đau hơn
Những lúc tôi cần đi bên ai, một bờ vai sưởi ấm trái tim tôi
Hạnh phúc sao còn xa xôi, nghẹn ngào, khi chỉ một mình tôi bước đi.
Từng ngày nghe thời gian trôi, lặng nhìn bao người đi thôi
Một mình tôi quạnh hiu cô đơn mỗi sớm mai thức dậy.
Chờ đợi bao ngày lâu nay, chờ đại ai ở đâu đây, chờ đợi ai sẽ mang bao nhiêu hơi ấm cho tôi.
Lệ buồn kia vẫn rơi thôi, kỉ niệm kia vẫn trôi thôi, điều gì mang tình yêu mang bao thương nhớ đi mất rồi.
Rồi từng đêm từng đêm thâu, một mình trong ngàn thương đau
Hãy là những giấc mơ cho tôi sớm mai bình yên
Hãy là giấc mơ thôi…