Bước lên muôn trùng thấy tâm hồn sáng như gương.
Ngày đang lên và ước mơ còn rất đầy.
Thấy tàn lạnh đến thấy bao chồi non những ngày qua hóa vườn hoa.
Đời êm đềm quá.
Người sẽ vượt cách bay đường bay trùng sóng mây.
Người sẽ nhặt lấy tinh hoa đem về.
Người sống như ơ thờ yêu người không bến bờ.
Người sẽ vui hơn bao giờ.
Nhìn ra bình minh cười trong thái bình.
Khúc hát ban mai trên đồng lúa vạn lối.
Lắng nghe tim mình lắng nghe lời hát lung linh.
Nghìn năm qua nhờ trái tim mà sống còn.
Tre đang nhỏ bé khẻ vươn dài tay đã gần nhau đến bạc đầu.
Người mãi cần nhau.
Ngày mãi mong có nhau nhờ sông mà núi cao.
Và sông nhờ núi nên sông xanh ngàn.
Ngày mai đã tắt ta bước vào trong thật thà.
Cùng đắp xây tương lai gần.
Bài hát nhỏ bé, một hôm thoáng nghe.
Sẽ thấy con tim sao mà yên lặng thế.
Sẽ thấy con tim sao mà huy hoàng thế.
Khúc hát ban mai sao mà huy hoàng thế.