Đêm đã hết ngoài kia hừng đông đã đến.
Lau khô nước mắt đi em rồi ta biệt ly.
Chúng ta bây giờ chẳng còn gì cho nhau nữa rồi. Có nhau chỉ làm khổ đau thà cô đơn suốt đời.
Như chiếc lá tàn trong chiều đông buốt giá.
Theo cơn gió cuốn bay đi về nơi thật xa.
Lá rơi xa cành làm gì còn xanh như lúc xưa.
Cũng như duyên tình đôi ta ngày xanh đang héo úa.
Buồn.
Buồn cho chúng ta hôm nay.
Để thôi xót xa ngày mai.
Sẽ không còn ai trách than cùng ai.
Dù ngày sau trắng đôi bàn tay.
Đời ta sẽ không còn ai.
Cũng đành vậy thôi em ơi.
Tình.
Tình như chiếc lá khô rơi.
Tình như áng mây chiều trôi.
Lướt qua đời tôi hắt hiu vậy thôi. Rồi.
Tình vui với em cùng ai.
Tình đi mãi xa tầm tay.
Tôi về đây với đơn côi.
Khi đánh mất.
Người ta thường hay luyến tiếc.
Nhưng khi đã có trong tay.
Thì luôn thờ ơ.
Trách chi bây giờ từng ngày buồn qua đi hững hờ.
Trách chi bây giờ tình ta đã không như ngày xưa.