Nước non ngàn dặm ra đi
Nước non ngàn dặm ra đi
Dù đường thiên lý xa vời
Dù tình cô lý chơi vơi
Cũng không dài bằng lòng thương mến người
Bước đi vào lòng muôn dân.
Bước đi vào lòng muôn dân.
Bằng hồn trinh nữ mơ màng.
Bằng tình say đắm ơi chàng.
Ước nuôi dần hòa bình trong ái ân.
Nhưng ánh thác vàng, cây quế giữa rừng.
Chỉ một mùa tan là hương là sắc tàn.
Tàn cả tình yêu, vì hận còn reo
Ðất nước cháy theo, với ngọn lửa thiêu
Mới hay tình nhẹ như tơ
Mới hay tình nhẹ như tơ
Mộng ngoài biên giới mơ hồ.
Chẳng ngăn được sóng vỗ bờ.
Với đêm mờ hồn về trên thác mợ