Con Đường Mang Tên Em. St: Trúc Phương.
Ngâm thơ: Khi xưa ấp ủ tình đôi lứa
Lối cũng hàng cây rạp bóng dừa
Tiếc thương ngày ấy còn đâu nữa
Thổn thức tình đầu lệ vấn vương
1/ Trở lại chuyện hai chúng mình. Khi em với anh vừa biết đam mê. Tình yêu tràn trề. Đường mòn đêm vắng bước chân êm nhớ tên.
2/ Rồi thời gian qua lối này, Khi tay trắng tay, buồn vác lên vai. Hành trang đường dài. Vì đời nên ra mắt giai nhân cho đời.
ĐK:Nghe buốt giá lúc nửa đêm nhớ đêm. Lửa ngun ngút gọi yêu về tim. Con đường tình sử nằm đây. Đèn khuya mắt đỏ còn đầy dấu xưa.
3/ Đường chẳng riêng hai chúng mình. Nên khi vắng anh đường đã thay tên.
Còn chăng kỷ niệm. Lạnh đầy theo tiếng bước ưu tư đi tìm.