Từ bữa anh không về nữa,
cây khế sau hè cũng tàn rụng hết bông,
hoa rơi long tông tím dòng sông kỉ niệm,
ngày nào bên nhau ta mơ ước mãi bền lâu.
Giờ đã như sông vọi vã,
theo nước xuôi dòng cuốn chìm mọng lứa đôi,
anh nơi xa xôi biết còn thương quê mẹ
và người em thơ luôn mong ngóng anh ngày mưa.
Anh ơi anh ơi cây khế sau hè
như nhắc em hoài ngày xưa còn bé
anh leo lên cao hái chùm trái ngọt,
vị ngọt quê hương anh có nhớ chăng?
Khi xưa đôi ta trong chốn quê nghèo
mưa gió eo xèo mà không buồn khổ,
em luôn bên anh với vườn trái ngọt,
mặn mà duyên quê đượm nồng tình quê.
Giờ đã chia li nhiều ngã,
cây khế sau hè mấy mùa rụng hết bông,
phai thu sang đông lá vàng theo mong đợi
mà ngoài sân xưa con chim khách không chào thưa.