Thánh thót mưa rơi lắng buồn bên mái lầu
Ngàn mây u ám vương vấn trôi về đâu.
Thương thay cánh chim bạt gió,
Mong tìm mái nhà xưa dưới ngàn xa mờ.
Mưa xuống đô thành đêm nào reo thì thầm
Ngồi bên sông vắng thương nhớ kiếp nào nguôi.
Ôi tiếng mưa rơi chập chờn
Rầu rĩ bao là nhớ, là nhớ chơi vơi.
Trong tiếng mưa buồn ngân hắt hiu
Ai về xa mãi đâu Lòng vấn vương u sầu lắng.
Bến vắng sông xưa con đò cũCó hay chăng giờ đây
Ta đang chạnh niềm đau.
Mưa xuống cô thôn xa xôi bao lạnh lùng
Người đi mái tóc theo gió cuốn ngàn mây.
Mưa thấm đôi lòng bên trời Ngàn tiếng tơ sầu lắng, sầu lắng xa mờ.