Bước trên đường phố đông,
Và ánh mắt anh hoài ngóng trông.
Dẫu biết rằng sẽ không thấy người.
Những nụ cười rất tươi,
Bàn tay của ai cũng có đôi.
Thế nhưng còn mỗi anh lẻ loi.
Dường như em vẫn nghĩ về anh,
Dường như đêm càng thêm giá lạnh.
Lặng thầm đi đến lúc đường khuya vắng tênh.
Chẳng còn anh vẫn cứ gọi tên,
Chẳng còn anh nhưng sao vẫn nhớ…
Mọi ngày qua chỉ có riêng em một mình.
Tiếng dương cầm giữa đêm,
Làm cho trái tim càng nhớ thêm,
Những ngọt ngào vẫn chưa xóa nhòa.
Những kỷ niệm đã qua,
Mà lòng anh cứ ngỡ như là,
Những dấu lặng trong câu hát buồn…