Kể từ ngày em bước đi,thì anh đã không muốn nhắc đến làm gì.Bởi vì em đã
sống quá vô tâm,em sống qua vô tình.Để rồi giờ đây đắng cay,người về
đây với mong muốn quay trở lại.Vì yêu em mà anh đã thứ tha,bỏ qua những
lỗi lầm.Người về đây anh chưa kịp mừng vui,được vài hôm lòng em lại thay
đổi.Người theo ai đi đến cuối phương trời bỏ lại anh lẻ loi...
Người như thế anh yêu làm gì.Người như thế cớ sao anh phải đau lòng.Bao
lần anh đã tự bảo chính anh,đừng yêu em nhưng em vẫn ở trong tim.Sợ mai
nếu em quay trở về,thì anh vẫn thứ tha như lúc ban đầu.Yêu vẫn yêu dẫu
em làm anh đau,em về em đi cho tim anh đau lại càng đau.
Người như thế anh quên được rồi,người như thế xứng đáng không để anh
buồn.Nhưng mà sao không thể nào quên em cho dù anh biết người như thế
yêu làm chi....