Có những lúc em ngồi âm thầm khóc, dẫu đã biết biết tình ta dối lừa nuốt nước mắt chôn hạnh phúc đắng cay
Dòng đời mang thân em phù dung đi về nơi tội lỗi trái ngang để giờ đây không ai chở che để chạy trốn không nơi bến đậu
Hỏi người biết tại sao kiếp hồng nhan đoạ đày, hỏi trời cao tại sao cứ làm mưa mưa hoài, giọt lệ rơi trên hàng mi không xoá sạch hết ưu phiền, đời chua cay ai nào hay bỗng chốc thành những đêm dài khuất che sau những đám mây âm u mù tối...
Hỡi người............