Vì tình yêu chưa tha thiết với người
Dòng đời ly tan không hết cơn nguôi
Trách chi kiếp người vì cuộc sống trăm đường
Xa mặt cách lòng là chuyện đời hư không.
Tận một đêm nào nghe gió thu về
Ngồi nhìn hoa bay tan tác phôi pha
Nhớ trao duyên người từ thuở mới quen người
Quên làm sao được ngay cả vầng trăng khuya.
Nếu ai trót nhận một lời yêu
Những đêm ngắn ngủi ngồi gần bên nhau
Tình trong giây chốc hoá thành thiên thu
Biết thuở nào nguôi.
Người tình năm xưa nay đã xa rồi
Định mệnh buôn trôi khe khắc đôi nơi
Sống chôn kỷ niệm để rồi thác âm thầm
Tiếng lòng nức nở một đời người không thôi.
Chuyện thần tiên xưa ai biết đâu ngờ
Ngồi dệt nơi đây rung mấy cung tơ
Nói lên tiếng lòng của người hết mong chờ
Duyên tình chưa thẹn cả một rừng đầy thơ.