Chiều nào ba mất đi không một câu dã từ con khóc thương vô bờ, mẹ nước my lòng con như nát tan nhớ thương ngập lối.
Chiều nay khi lớp tan con chờ ba đón về, nhưng khóc sao cho vừa thì con đã hay từ nay trên bước đi bóng con âm thầm.
Nghẹn ngào chợt nhớ đến dĩ vãng thủa xa xưa kỷ miện đau đớn, một chiều người ra đi không nói tiếng chia ly, sót xa lòng con.
Từ đây trong giấc mơ mong chờ ba chở về, nghe tiếng sương tan chiều biền biệt khói mây, lệ vương lên mắt cay, nhớ thương ba nhiều.