Góp những nuối tiếc, anh đưa em về bên trời mùa thu lá rơi
Góp những nuối tiếc, mai em đi rồi con đường mờ xa nẻo mây
Đến những phút cuối khi biết em xa cuộc tình này
Biết em không còn trở lại
Từ khi em đi lá khô rơi ngập đường dài.
[ĐK:]
Mùa thu năm xưa một chiếc lá nào xao xuyến đã rơi bên đời anh
Con tim bình yên một giây phút chợt say đắm giữa làn môi ấm
Vòng tay buông lơi người đâu biết tình yêu ấy đã vỡ tan thành mưa
Phố quen ngày xưa giờ năm tháng còn ghi dấu bước em qua lần đầu.
Mùa thu năm xưa giờ xa lắm người đâu biết lá khô rơi về đâu
Anh mang tình em từng năm tháng dài mưa nắng ngỡ như tình phai dấu
Rồi trong cô đơn chợt nghe tiếng đời cay đắng mới biết ta cần nhau
Lá thu buồn rơi đời ta có nhiều giây phút yêu trong niềm đau.