Có một vầng trăng sáng soi ngàn năm chẳng già
Có một tình yêu thuỷ chung bạc phai tuổi xuân
Một người tha phương vấn vương tình yêu xứ người
Động lòng tơ vương đắm say tìm nhau sánh đôi.
Tưởng rằng đẹp đôi én bay mùa xuân ấm êm
Đến một chiều thu lá rơi lìa đôi chiếc cầu
Một người lặng yên ra đi về nơi rất xa
Để lại trần gian nơi đây lắm nỗi muộn phiền.
[ĐK:]
Hò ơi
Có tiếng ai nghe buồn thiu
Bến nước xưa ôi đìu hiu
Chim chóc nay bay về đâu
Giếng nước rêu xanh âu sầu.
Hò ơi
Chiếc lá xanh sao lìa nhanh
Mang hết đi bao tình anh
Ủ rũ mưa trên dòng sông
Hiu hắt rơi trong cõi lòng
Buồn lên nghe nhớ thương.