[Phố Hoa]
Nụ hoa thắm những giọt sương ban mai
Nhìn làn mây trắng đang nhẹ trôi chân trời
Thênh thang phố hoa nắng vừa lên bối rối
Anh đi với em giữa trời hoa anh hỡi.
Nụ hôn đó những lời yêu mê say
Là mùa xuân mãi mãi chỉ cần em bên người
Đôi khi hờn ghen, đôi khi giận nhau vu vơ
Nhưng trong lòng em con tim tình yêu trao anh.
[ĐK:]
Một ngày nắng rơi hồng má em cười
Em như nàng tiên bao câu chuyện xưa ru ước mơ
Một lời nói theo làn gió êm đềm
Cho anh ngất ngây vì yêu em.
Một điều ước cho tình mãi ban đầu
Yêu nhau dài lâu bên nhau ngày sau ta có nhau
Một lời nói với em rất chân tình
Con tim khổ đau chỉ vì yêu em.
[Tình Yêu Mong Manh]
Nếu có lúc bối rối thấy tình yêu ngang qua
Sẽ có lúc tiếc nuối không có nhau trong đời
Câu yêu thương thơ ngây sao anh chẳng hay người ơi.
Con thuyền kia trôi về đâu ru tình ta miên man
Xua tan đi cô đơn mong tìm nhau
Như là mây xa tầm tay bay về nơi xa xăm
Sẽ nhớ mãi phút giây ta gặp nhau.
Nếu có lúc bối rối thấy tình yêu ngang qua
Sẽ đến lúc tiếc nuối không có nhau trong đời
Câu yêu thương thơ ngây sao anh chẳng hay, người ơi.
Bao mộng mơ như lời thơ, ân tình đẹp trên tay
Mong ngày mai bên nhau vui nồng say
Mơ về anh trong chiều thu hương tình yêu mong manh
Quên em quên khúc ca vui ngày xanh.
Hỡi những ánh mắt ấy đã ngàn năm phôi pha
Hỡi những khúc hát ấy khi mắt anh u buồn
Nghe như mưa rơi tuôn, sao anh chẳng hay
Bao yêu thương đắm say nơi đâu anh có hay.
Ôi con tim nhân gian sao thường yêu vu vơ
Khi đam mê ta trao sao ai quá hững hờ
Xin bao nhiêu ước mơ nâng tình yêu mong manh
Quên đi xót xa tình anh.
[Bờ Bến Lạ]
Bờ bến lạ, bờ bến lạ
Người yêu đã sang bên kia đại dương
Bờ bến lạ, bờ bến lạ
Để anh bước đi quên hết yêu thương.
Trong đêm tối không còn tiếng cười
Đôi chân mỏi không còn lối về
Nhìn mưa bay giọt sầu rơi, rơi trong tiếc nuối.
Bờ bến lạ, bờ bến lạ
Để con sóng xưa quên đi đại dương
Đường phố lạ, đường phố lạ
Để anh bước chân qua những yêu thương.
Như sương khói tan vào cuối trời
Quanh ta đã không còn tiếng cười
Từng đêm mưa rơi từ khi anh bước chân về bên người.