Nắng chiều soi suyên những ngón tay gầy
Lá vàng rơi xao sác dưới ngót chân
Cứ muội mê hoang mang tới đời mình
Chợt bước xa xôi về cõi mung lung nào có ai biết
Chốn trần gian ta lê bước dài qua bao lời danh vẫn gọi
Cứ vờ xem ta như lá khô rơi rơi nhẹ theo cơn gió
Soáy lòng ta theo dãy cánh vào khi đêm trời mưa đổ suống
Để thấy ta như chợt đã hư vô tình như trong cơn mơ
Muộn màng tay trắng ôm bao ngậm ngùi đây tay ta quá mỏi mệt
Chỉ cần ta yên một phút thôi cho đời sẽ qua
Niềm khát khao bây giờ mãi chỉ còn lại một nắng cho tàn bay đi mất
Dừng lại suy nghĩ cho cuộc đời mình bao năm bon chen làm gì
Để rồi xua tay ngọn gió bay ngang vài nhánh hoa
Một chút hương thơm cỏ dại một tiếng than van mệt nhoài
Buông xuôi