Mờ ánh trăng, xế bóng tàn
Thức trắng mới biết trọn đêm dài
Ôi nhìn nhau mà sao nghẹn lời nói
Giờ phút cuối tiễn đưa người đi.
Yêu mới biết trăm thương ngàn nhớ
Quyến luyến phút chia ly cuối cùng
Tâm hồn nghe quạnh hiu lạnh giá
Chợt thoáng ướt mi rơi lệ buồn.
Trời đã chia lứa đôi mình
Biết trước đã yêu xa thật buồn
Ta thầm gọi tên nhau người tình hỡi
Lần cuối vẫy tay tạm biệt nhau.
Yêu mới biết sao nguôi khổ đau
Để nhớ để thương tê tái hồn
Con tàu đưa người đi vạn lối
Chờ nắng ấm xuân sang trùng hoàn.