1. Trời xanh ơi, sao đứng mãi bên khung cửa, chỉ ngắm nhìn
Chẳng ngồi bên tôi nghe dòng đời như đang bỏ rơi đám mây nhỏ
Tội nghiệp thân mây, trôi mãi trôi đến bao giờ
Hoà vào trời xanh kia lãng quên
Còn mây nhìn làn khói
Khói mây giờ tan như mây khói.
Ngày hôm qua tôi muốn làm cơn mưa nhỏ
Tắm mát những giấc mơ còn ngủ vùi trong cơn mê nhỏ
Chỉ chờ gió đem ta làm cơn mưa, dẫu mưa từng cơn
Cơn mưa, mưa từng cơn.
[ĐK:]
Ánh mắt như hút sâu vào ánh bình minh đến muộn
Ngày trôi nhanh bên ô cửa
Đôi tay run run nâng niu những đốm lửa
Thắp lên những giấc mơ mê man nhìn làn khói.
Ôi cuộc đời, chỉ mong làm mưa xoá trôi hết thôi
Ôi đời quá dài dẫu lại ngày trôi nhanh bên ô cửa
Ngước nhìn trời xanh chợt buông từng ánh nắng mong manh
Ôi đời quá dài, vẫn dài, quá dài bên ô cửa.
2. Thời gian ơi, sao mãi mãi trôi mãi không ngừng cho lòng chơi vơi
Tìm về con sông ta đánh rơi những khát vọng khi đời long đong
Lãng quên khúc Quan họ, cuốn theo khúc quanh co
Xác xơ góc quán trọ, hát Quan họ, ngậm ngùi.
Ta nghe từng trái tim hồng thì thầm trong cõi mê nồng
Cất tiếng hát của con người trở về nơi mẹ đưa nôi
Bình minh đã đến đây rồi dường lòng vẫn chưa cười
Nước mắt rơi bên khung cửa, khung trời
Thều thào, thì thầm, ước nguyện thì thầm.