Trôi qua những nụ cười
Chìm trong câu hát Nam Bộ
Mắt tôi rưng rưng khi gió mùa đông bắc về
Nơi đây hình hài thế thôi
Dòng người vẫn như dòng nước
Cuốn tôi lặn ngụp trong bao tiếng gọi mời.
Đã có bao giờ ta nhớ
Tiếng ca ta nhớ bao giờ
Đã có đôi lần ta khóc
Oán than ta khóc đôi lần.
Chợt nghe bên tai thì thầm
Về thôi ai ơi đường dài
Về nhấc chén say, ta vứt đời
Chợt nghe đôi chân vội vàng
Đường xa hun hút bụi trần
Mà lòng người vẫn nghe hun hút đường về.
Đôi khi lòng muốn yên lặng
Đâu cớ vì ta không nói
Vì ta vương vấn nhiều rồi
Đôi khi mình vẫn quên mình
Đâu cớ vì ta không đến
Vì ta trôi vẫn chưa về.
Đã có khi nào mơ ước
Ước mơ, mơ ước khi nào
Những giấc mơ đều tung cánh
Vút cao vui đùa trong nắng
Có khi nắng cũng phai màu.